số phận con người

Mẫu tóm tắt số phận con người (M. Sô-lô-khốp) Ngữ Văn 12

Mẫu tóm tắt số phận con người (M. Sô-lô-khốp) Ngữ Văn 12 sẽ giúp các em tổng hợp lại kiến thức một cách ngắn gọn, đầy đủ chi tiết từ đó hệ thống hóa kiến thức một cách nhanh chóng để học tốt bộ môn ngữ văn.

Tìm hiểu thêm :

Tóm tắt Số phận con người

Mẫu số 1

Trong những năm nội chiến, Xô-cô-lốp tham gia Hồng quân. Nạn đói xảy ra, gia đình anh bị chết. Anh phải làm nhiều nghề để kiếm sống và đã xây dựng được một gia đình hạnh phúc.

Chiến tranh chống phát xít bùng nổ, anh ra trận, bị bắt làm tù binh, bị tra tấn. Khi trốn thoát về được với Hồng quân thì anh mới biết vợ và hai con gái đã bị bom sát hại trước đó hai năm. Anh tiếp tục chiến đấu và đúng vào ngày chiến thắng, con trai của anh đã hi sinh.

Sau chiến tranh, anh xuất ngũ và làm lái xe cho một đội vận tải. Gặp bé Va-ni-a (mồ côi cha mẹ), anh nhận nó làm con.Cuộc sống của anh từ đó thêm khó khăn song đã ấm áp hơn. Anh phải nén chịu, giấu đi những mất mát đau đớn của thể xác và tinh thần để bé Va-ni-a được hạnh phúc.

Một lần gặp rủi ro, anh bị thu bằng lái xe. Sau sự việc đó, anh lại cùng con đến Ka-sa-rư để kiếm sống.

số phận con người

Mẫu số 2

Chiến tranh bùng nổ, Xô-cô-lốp để lại vợ con ở quê nhà để lên đường tham chiến, chống lại quân phát xít Đức. Trong chiến đấu anh từng bị thương nặng, bị bắt làm tù binh và trốn thoát khỏi nhà tù Đức. Khi trở về, Xô-cô-lốp nghe tin vợ con mất do bom của kẻ thù, lúc này niềm hi vọng duy nhất được anh gửi gắm nơi người con trai làm sĩ quan pháo binh Antoni. Bất hạnh thay, con trai anh cũng hi sinh đúng ngày giành chiến thắng. Từ một người có gia đình hạnh phúc, Xô-cô-lốp trở thành người không nhà cửa, không gia đình. Chiến tranh kết thúc, Xô-cô-lốp không trở về quê nhà mà đến nhà một người bạn cũ ở U-riu-pin-xcơ và làm lái xe ở đây. Trong một lần tình cờ, Xô-cô-lốp đã gặp bé Va-ni-a, đứa trẻ mồ côi tội nghiệp. Anh đã nhận nuôi Va-ni-a, từ đây hai người bắt đầu tạo dựng một gia đình nhỏ hạnh phúc. Khi lái xe Sô-cô-lốp gặp xui xẻo khi đâm phải con bò, anh bị tước bằng lái. Sô-cô-lốp quyết định cùng con trai đến Ka-sa-rư nhờ một người bạn để tìm công việc mới và tiếp tục chăm lo cho con.

Mẫu số 3

Xô-cô-lốp từng có một gia đình hạnh phúc với vợ và 3 người con. Khi chiến tranh thế giới lần thứ 2 nổ ra, phát xít Đức tràn vào xâm chiếm lãnh thổ, Xô-cô-lốp đã rời quê hương, trở thành người lính anh dũng đấu tranh bảo vệ quê hương, lãnh thổ. Trong suốt quá trình chiến đấu, Xô-cô-lốp từng bị giặc giam giữ, tra tấn dã man, nhưng bằng sự kiên cường, tình yêu nước của một người lính, Xô-cô-lốp đã vượt qua tất cả. Tại chiến trường, khi đang chiến đấu, Xô-cô-lốp nghe được hung tin từ quê nhà, vợ và hai người con gái của anh đã chết vì trúng bom đạn của kẻ thù, lúc này niềm hi vọng duy nhất của anh hướng về người con trai An-tô-ni đang là đại úy pháo binh của Hồng Quân, thế nhưng bất hạnh thay, con trai anh hi sinh vào đúng ngày quân đội Liên Xô giành thắng lợi.

Hòa bình lập lại, Xô-cô-lốp mưu sinh bằng công việc lái xe, vận chuyển hàng hóa đến các huyện, trong một lần lái xe Xô-cô-lốp đã gặp gỡ Va-ni-a, một cậu bé mồ côi cha mẹ, sống lang thang, lưu lạc. Đồng cảm với số phận của cậu bé, Xô-cô-lốp đã quyết định nhận nuôi Va-ni-a, từ những người đơn độc, đáng thương, họ đã sống nương tựa vào nhau, dùng tình thương để thắp lên niềm tin vào cuộc sống.

Mẫu số 4

Gần một năm sau khi Chiến tranh thế giới thứ hai kết thúc, mùa xuân năm 1946, trên đường đi công tác, tác giả gặp Socolov và được ông kể cho tác giả nghe về cuộc đời vô cùng gian khổ, đau thương của mình. Khi chiến tranh nổ ra, anh ra trận trở về nhà với vợ và 3 đứa con. Sau một năm chiến đấu, hai lần anh bị thương nhẹ ở tay và chân. Sau đó, ông bị bắt làm tù binh, bị giam 2 năm trong trại tập trung của phát xít Đức. Bệnh lao, giết người, đói rét, cái chết đe dọa cả ngày lẫn đêm. Năm 1944, địch bại trận ở mặt trận Xô-Đức, bọn phát xít bắt tù binh làm lái xe. Tận dụng cơ hội đó, Socolov bắt sống một trung tá Đức, chở đi cho Hồng quân. Lúc này anh mới biết vợ và 2 con gái của mình đã bị bom chết. Anatoli, cậu con trai giỏi toán của ông, hiện là đại úy pháo binh Hồng quân. Hai cha con cùng nhau tham gia chiến dịch tiêu diệt Berlin, mồ chôn của Hitler. Vào ngày 5 tháng 9 năm 1945, ngày chiến thắng, một tay súng bắn tỉa Đức đã bắn chết Anatoli, hy vọng cuối cùng của anh ta.

Chiến tranh kết thúc, Sokolov giải ngũ nhưng anh không trở về quê hương Voronege. Một đồng đội bị thương đã xuất ngũ trong một lần mời về nhà chơi, Sokolov sực nhớ và tìm đến Uruipinsk. Anh xin chở hàng về các huyện và chở lúa mì về thành phố. Mỗi lần bắt xe về lại thành phố, anh lại ghé quán giải khát uống một ly rượu mùi. Chàng gặp Vania đầu tóc bù xù, quần áo xộc xệch nhưng họ như những vì sao sáng sau cơn mưa đêm. Nó ăn ngay quán giải khát, ai cho nó ăn người. Bạn ngủ ở đó. Sokolov xúc động quyết định: “Tôi sẽ nhận nuôi nó!” Sokolov nói với cô bé Vania: “Đó là bố cháu” khi ông đang hôn mê: “Vậy cháu là ai?” mời Vania vào nhà vợ chồng Socolov tắm; Cắt tóc, mua sắm quần áo cho em bé. Nhìn anh ăn canh bắp cải, vợ bạn anh che mặt khóc nức nở. Lần đầu tiên sau chiến tranh, Socolov ngủ yên. Còn cô bé Vania rúc vào người cha nuôi như con chim sẻ dưới mái tranh, che kẽ hở ngứa ngáy. Ngày cũng như đêm, cô bé Vanya không chịu rời xa Socolov. Một sự cố nguy hiểm đã xảy ra, sokolov bị tước bằng lái xe. Mất việc, anh dắt bé Vania đi dạo Kasaru Live. Nhìn hai cha con ra đi mà một nỗi buồn man mác, người con quay nhìn nhà văn, thách thức bàn tay em bé sương hồng. Như bị móng vuốt sắc nhọn chộp lấy tim, tác giả giả vờ ngoảnh mặt đi…

Mẫu số 5

Trong một lần đi công tác, tác giả Sô-lô-khốp đã có cuộc gặp gỡ bất ngờ với một người đàn ông tên Xô-cô-lốp, cũng trong cuộc gặp gỡ ấy, Xô-cô-lốp đã kể cho tác giả nghe về câu chuyện đầy đau đớn của cuộc đời mình. Xô-cô-lốp từng là một người lính trong quân đội Hồng quân Liên Xô, ngày chiến tranh nổ ra, Xô-cô-lốp đã chia tay vợ con để lên đường chiến đấu. Xô-cô-lốp từng bị phát xít bắt làm tù binh, giam lỏng và tra tấn suốt 2 năm trời. Năm 1944, khi quân phát xít Đức thua to trên mọi mặt trận, Xô-cô-lốp đã bắt sống được một tên lính giặc và lái xe về phía Hồng quân. Ngay lúc này, Xô-cô-lốp nghe tin dữ vợ và hai người con gái của anh đã thiệt mạng do bom đạn kẻ thù. Người thân cũng là niềm hy vọng sống còn lại của Xô-cô-lốp lúc này là An-tô-ni, đau đớn thay, ngày mà đất nước được giải phóng cũng là ngày mà con trai anh hi sinh.

Mang theo nỗi đau đớn, tuyệt vọng, sau khi hòa bình lập lại Xô-cô-lốp không trở về quê nhà, anh làm công việc lái xe vận chuyển hàng hóa đến các huyện. Trong một lần nghỉ giải lao giữa đường, Xô-cô-lốp đã gặp gỡ cậu bé Va-ni-a một đứa trẻ lang thang, cha mẹ đều mất trong chiến tranh. Bằng mối đồng cảm giữa hai con người bất hạnh, trôi dạt giữa cuộc đời, Xô-cô-lốp đã quyết định nhận nuôi Va-ni-a, từ đây hai cha con sống nương tựa nhau và cùng hướng đến một cuộc sống tốt đẹp hơn ở tương lai.

Trên đây là một số mẫu tóm tắt, Hi vọng các bạn có thể tổng hợp lại kiến thức và học tập tốt bộ môn ngữ văn, đạt điểm số cao.